fing
德语
动词
fing
匈牙利语
词源
源自原始乌拉尔语 *pᴕnɜ (“放屁”) + -g。[1][2]
发音
- IPA(帮助):[ˈfiŋɡ]
名词
fing
- 〈俗〉〈俚〉 屁
- 近义词: bélszél、fingás、szellentés
变格
| 变格(词干:-o-,元音和谐律:后) | ||
|---|---|---|
| 单数 | 复数 | |
| 主格 | fing | fingok |
| 宾格 | fingot | fingokat |
| 与格 | fingnak | fingoknak |
| 工具格 | finggal | fingokkal |
| 因果格 | fingért | fingokért |
| 转移格 | finggá | fingokká |
| 到格 | fingig | fingokig |
| 样格-形式 | fingként | fingokként |
| 样格-情态 | — | — |
| 内格 | fingban | fingokban |
| 顶格 | fingon | fingokon |
| 接格 | fingnál | fingoknál |
| 入格 | fingba | fingokba |
| 上下格 | fingra | fingokra |
| 向格 | finghoz | fingokhoz |
| 出格 | fingból | fingokból |
| 上格 | fingról | fingokról |
| 夺格 | fingtól | fingoktól |
fing 的所有格形
|
派生词
- fingik
(复合词):
- porbafingó
参考资料
- ↑ Entry #835 in Uralonet, online Uralic etymological database of the Research Institute for Linguistics, Hungary. Internet Archive
- ↑ Zaicz Gábor, Etimológiai Szótár, Tinta Könyvkiadó, ISBN 963 7094 01 6
